Chương 11
“Tiểu Hàn, ngươi muốn nói với chúng ta điều gì?”
Bạch Phong chậm rãi hỏi Hàn Hàn. Nội tâm Hàn Hàn đầy
rối rắm, việc động thực vật sắp biến dị chỉ có mình hắn biết, hắn chưa kịp nói
cho anh hai, hắn thật sự không biết mở miệng như thế nào với mọi người. Tất
nhiên là anh hai sẽ tin hắn, nhưng mà còn những người khác? Hắn có thể đem việc
hắn có không gian nói cho mọi người biết không. Hàn Hàn hít sâu một hơi, nhìn
thật sâu vào ánh mắt tràn ngập lo lắng của Hàn Thiên, ánh mắt lo lắng kia của
Hàn Thiên làm lòng hắn cảm thấy ấm áp. Nở nụ cười ngọt ngào với Hàn Thiên, Hàn
Hàn quay đầu nhìn về phía mọi người. Bạch Phong, Lăng Vân cùng mọi người lo
lắng nhìn hắn, có lẽ hắn có thể lựa chọn tin tưởng bọn họ!? Sau lưng có anh hai
làm chỗ dựa tinh thần Hàn Hàn cảm thấy rất yên tâm và thấy rất ấm áp, chậm rãi
buông xuống tâm ngờ vực vô căn cứ, Hàn Hàn quyết định nói ra tất cả. Đương nhiên,
không gian có thể gieo trồng thì hắn sẽ không nói ra.
“Tin chắc là mọi người cũng đã biết tận thế đã đến.
Thế nhưng đây chỉ là mới bắt đầu, không lâu về sau, động thực vật cũng sẽ bắt
đầu biến dị…”
Sau khi nói xong, Hàn Hàn đem thân thể toàn bộ tiến vào
trong ngực Hàn Thiên, im lặng thật lâu. Im lặng gần 15p đồng hồ, âm thanh mới
bắt đầu chậm rãi vang lên trong phòng
“Tiểu Hàn, ngươi nói là động thực vật bắt đầu biến dị,
và dùng con người làm thức ăn?” Lăng Vân mở miệng hỏi. Chỉ là âm thanh không
nhẹ nhàng êm tai như thường ngày mà là lãnh khốc vô tình
“Đúng vậy! Về sau khứu giác của động vật trở nên nhạy
cảm lạ thường. Chỉ cần con người xuất hiện xung quanh chúng nó, mặc kệ là núp ở
đâu chúng nó cũng có thể phát hiện được” Hàn Hàn mở to mắt, nhìn chằm chằm Lăng
Vân.
“Còn thực vật thì sao?” Lăng Vân tiếp tục thấp giọng
hỏi thăm.
“Thực vật biến dị, chỉ có thể dùng hỏa diễm thiêu hủy
hoàn toàn rễ cây của chúng. Không thì chúng sẽ đem cành kí sinh trong cơ thể
con người, sau khi hấp thu đủ chất dinh dưỡng chúng nó sẽ chui ra khỏi cơ thể
con người…” Kiếp trước hắn đã từng tận mắt chứng kiến qua một nam tử cao to bị
thực vật bắt lấy, đem cành chui vào trong cơ thể, người nam nhân kia lập tức
biến thành thây khô.
“Vậy bây giờ chúng ta cần phải làm gì?”
“Thu thập những đồ vật cần thiết. Về sau này sẽ cúp
hết điện và nước, hệ thống sản xuất bị ngừng lại, đất cũng bị nhiễm virut, đồ
ăn khan hiếm. Nếu như không nhanh một chút chuẩn bị mọi thứ thì cho dù không bị
nhiễm virut biến thành tang thi cũng sẽ bị chết đói vì thiếu đồ ăn” Hắn biết
rõ, việc hắn có không gian sớm muộn gì cũng phải nói ra, hiện tại người xuất
hiện dị năng còn chưa nhiều, nếu để cho bọn họ biết, dù cho bọn họ hai lòng hắn
không sợ mà chỉ sợ bọn họ giết chết hắn. Trải qua sự tình ở kiếp trước, lòng
của hắn đã sớm trở nên vô cùng sắc đá, ngoại trừ anh hai ra, hắn không để ý đến
ai hết!
“Cái kia… Vậy những vật tư kia đâu?” Lăng Vân nhì chằm
chằm Hàn Hàn, chậm rãu nói ra nghi vấn ở trong lòng mình.
“Trong không gian” Hàn Hàn vưa dứt lời, đã cảm thấy Hàn
Thiên nắm chặt lấy tay của mình. Hàn Hàn nghi hoặc ngẩng đầu, lại trông thấy
trong mắt Hàn Thiên đầy sự không đồng ý. Trong nội tâm cảm thấy ấm áp, hắn biết
rõ, anh hai không muốn cho mình mạo hiểm, thế nhưng anh hai tin tưởng bọn họ.
Còn hắn, hắn tin tưởng anh hai!
“Tiểu Hàn…” Lăng Vân nhìn Hàn Hàn muốn nói rồi lại
thôi. Không phải bọn họ không tin Hàn Hàn, mà chỉ là Hàn Hàn nói cho bọn họ hắn
có không gian làm mọi người không thể tin được.
Hàn Hàn cũng hiểu được không có bằng chứng mà muốn bọn
họ tin tưởng là không có khả năng. Nếu không phải hắn được sống lại, ở kiếp này
lại có không gian, hắn cũng sẽ không nói những lời như những bệnh nhân tâm thần
như thế. Nghĩ vậy, Hàn Hàn rút tay phải bị Hàn Thiên nắm chặt ra. Quơ quơ tay
không trước mặt mọi người, mọi người còn chưa hiểu được Hàn Hàn muốn làm gì
nhưng sau đó đã bị một vật đột ngột xuất hiện trong tay Hàn Hàn dọa một trận
kinh hãi.
Một quả táo!?
Một quả táo vừa đỏ vừa lớn!?
Lúc bình thường, một quả táo không có gì kinh ngạc cả
dù cho quả táo kia có lớn hay đỏ đi chăng nữa. Chỉ là hôm nay, quả táo kia là
tự dưng xuất hiện trên tay của Hàn Hàn.
Chướng Nhãn pháp sao!?
Từ lúc nào tiểu Hàn đi học đạo thuật rồi!?
Nhưng mà rõ ràng tiểu Hàn không làm gì cả, ngay cả chú
ngữ cũng không có niềm, không thể nào lại là Chướng Nhãn pháp!? Ngay sau đó,
trên tay Hàn Hàn lại xuất hiện thêm quả lê, quả đào,.. Cái này, không thể không
tin rồi, mọi người chỉ có thể tin tưởng Hàn Hàn thật sự nghịch thiên mà có
không gian.
“Các ngươi đều tin tưởng!?” Hai mắt Hàn Hàn tỏa sáng,
như một ngôi sao chiếu sáng bọn họ đã sắp chết tâm tại tận thế.
“Tiểu Hàn, không gian ngươi rộng bao nhiêu?” Bạch
Phong hỏi
“500 m2” Hàn Hàn âm thầm đem không gian thu
nhỏ lại vô số lần. Về sau, sẽ có người có không gian nên hắn không sợ bọn họ
biết, nhưng cái dạng không gian kỳ lạ như hắn là căn bản không có. 500 m2,
diện tích không gian này thật sự có lợi không lớn cũng không nhỏ.
“Vậy bây giờ bên trong chứa bao nhiêu rồi?”
“Hai phần ba” Nằm mơ!
Ngược lại mọi người hít sâu một hơi, 500 m2,
mà đồ đạc bên trong lại chiếm hết hai phần ba, lão đại rốt cục đã tích góp bao
nhiêu vật tư rồi. Nhiều như vậy có phải biểu thị là về sau bọn họ không cần lo
lắng không có đồ ăn, đúng không?
“Những vật này không đủ để chúng ta dùng sau này. Ven
đường chúng ta phải không ngừng thu thập đồ ăn”
Chứng kiến nét mặt của mọi người, Hàn Hàn biết bọn họ
đang nghĩ gì. Không chút nghĩ ngợi đem suy nghĩ của bọn họ đánh gãy, cho dù đồ
ăn trong không gian của hắn cũng có thể cho mọi người ăn cả đời không cần lo
lắng, nhưng mà bọn họ không có khả năng cả đời không tiếp xúc với ai.
“Ven đường? Tiểu Hàn, ngươi muốn đi đâu? Bây giờ còn
có chỗ nào là an toàn. Khắp nơi đều là tang thi, không lâu sau động thực vật
cũng bắt đầu biến dị. Bây giờ còn có nơi nào là an toàn?” Bạch Phong vừa nói
xong, còn chưa phát giác ra trên mặt mình tràn ngập đau thương.
“Thì sao? Tang thi nhiều thì chỉ cần tiêu diệt là
được” Hàn Thiên duỗi tay đè chặt bả vai Bạch Phong, thanh âm trầm thấp, lại làm
cho sợ hãi trong lòng Bạch Phong tiêu tán.
“Trời không bao giờ triệt đường con người. Đã xuất
hiện tang thi, vậy thì đương nhiên nhân loại cũng sẽ xuất hiện dị năng để chống
lại chúng” Dị năng sớm muộn gì cũng sẽ xuất hiện, bây giờ nói ra là để trấn an
mọi người.
“Tiểu Hàn, ngươi nói là…” Lăng Vân giật mình nhìn Hàn
Hàn, chẳng lẽ lời tiểu Hàn nói là sự thật? Lăng Vân nửa hiểu nửa không nói
“Vậy, thật sự giống như trong tiểu thuyết sẽ xuất hiện dị năng”
Hàn Hàn cười thần bí!
“Thật sự có dị năng? Thế nhưng mà tiểu Hàn, ngươi là
sao biết được?” Lăng Vân một câu đâm trúng tim đen, nhắm trúng trọng điểm. Con
người chính là vậy, phải tận mắt nhìn thấy mới có thể tin được. Không ngại sự
nghi vấn trong lời nói của Lăng Vân, hắn biết rõ Lăng Vân không đem lời nói của
hắn biến thành lời nói đùa
“Bởi vì ngoài dị năng không gian, ta còn có thủy hệ dị
năng” Hàn Hàn nháy mi, cười đến đắc ý.
“Hí”
Thanh âm hút khí xuất hiện. Tất cả mọi người đều hâm
mộ nhìn Hàn Hàn. Bây giờ là tận thế a, dựa theo những gì Hàn Hàn nói, đoàn
chừng không lâu sau điện nước đều cúp, có thủy hệ dị năng vậy không cần lo lắng
không có nước uống rồi. Huống chi Hàn Hàn còn có không gian dị năng, thật sự
là… Trong ánh mắt chờ đợi của mọi người, Hàn Hàn rót nước vào ly, Bạch Phong
gấp gáp bưng lên xem xét, chỉ thấy nước kia trong sạch vô cùng.
“Tiểu Hàn, vậy tại sao chúng ta không có dị năng?”
Lăng Vân nói ra nghi vấn trong lòng mọi người. Nếu như
chỉ mình tiểu Hàn có dị năng, vậy không lẽ sau này bọn hắn phải cần tiểu Hàn
bảo hộ sao!? Như vậy thì còn không bằng để cho tang thi ăn thịt cho bớt việc.
“Xuất hiện dị năng trước khi tận thế xảy ra là nhờ
thiên phú. Hoặc đang cùng tang thi đánh nhau đến mức thập tử nhất sinh hay bị
nhiễm virut mà gắng gượng vượt qua cũng có thể xuất hiện dị năng”
Bạch Phong hai mắt tỏa sáng
“Thật vậy chăng? Lây virut mà gắng gượng vượt qua cũng
có thể xuất hiện dị năng?”
Cái khí thế kia của Bạch Phong đoán chừng là đang định
đi ra ngoài để tang thi cắn một cái. Hàn Hàn nhướng mày, quay đầu nhìn chằm
chằm Bạch Phong
“Đừng trách ta không nói cho ngươi biết, nếu như bị tang
thi cắn mà không gắng gượng qua được thì sẽ biến thành tang thi. Đến lúc đó
đừng trách ta một thương mà giết chết ngươi”
Nghe lời Hàn Hàn nói, mọi người không tự giác rùng
mình một cái. Tất cả mọi người, ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, không tưởng tượng nếu
như huynh đệ bên người biến thành tang thi thì phải làm sao? Giết chết? Ai làm?
Chỉ phải hảo hảo bảo vệ mình.
“Tốt rồi, việc dị năng sau này hãy nói. Hàn Hàn, em
nói chúng ta cần phải đi đâu?” Hàn Thiên nắm tay Hàn Hàn, phá vỡ trầm mặc của
mọi người
“Thành phố C!”
---
Ưu Đàm: Cảm giác Phong ca sẽ nhân cơ hội cho tang thi
ngoặm một cái ==!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét