Chương 9:
Hoài nghi
Trong phòng truyền đến một âm thanh vô cùng quen tai.
“… Ngươi cũng đã tới tuổi lập gia đình. Ta cũng đã
cùng với Thanh Long bang bang chủ thương lượng qua, Thanh Long bang đại tiểu
thư Long Ý Phi nhỏ hơn ngươi hai tuổi, nàng năm nay mới tốt nghiệp đại học, văn
võ đều biết, tính tình cũng ổn. Thanh Long bang luôn cùng chúng ta giao hảo,
Long Bang chủ cùng ta đều cảm thấy ngươi với nàng môn đăng hộ đối, nếu đám cưới,
Bạch Hổ Đường chúng ta sẽ có được sự hỗ trợ rất lớn từ Thanh Long bang.”
Diệp Phong nghi hoặc dán tai lên cửa, cậu nhận ra đó
là tiếng của Triển bang chủ đã qua đời – Triển Khiếu Thiên.
── Chuyện gì vậy?
“Con sẽ không cưới Long Ý
Phi.” – Âm thanh này càng thêm quen thuộc, là Triển Tiêu.
“Ngươi thích Diệp Phong”
– Âm thanh Triển Khiếu Thiên tiếp tục truyền đến – “Ngươi không nói, ta cũng
biết!”
Choang – tiếng cái chén
vỡ vụn.
“Ngươi cũng không nghĩ
lại, ngươi là thiếu chủ của Bạch Hổ Đường, tương lai ta chết, Bạch Hổ Đường này
chính là của ngươi! Tương lai còn có thể là con của ngươi, cháu của ngươi!
Ngươi là muốn Triển gia tuyệt hậu sao!? Sao ngươi không nghĩ lại, ngươi cùng
với Diệp Phong, Diệp Thu Lâm sẽ đồng ý sao!? Thế cục trong bang đâu phải là ngươi
không rõ, Diệp Thu Lâm nắm một phần ba thế lực trong bang. Diệp Thu Lâm cùng Hạ
Cừu Thuyên lúc trước cùng ta giành quyền, hắn cứu Hạ Cừu Thuyên một mạng. Hiện
tại Hạ Cừu Thuyên tuy nói rút lui ở ẩn nhưng người của hắn trong bang vẫn còn.
Diệp Thu Lâm nếu nhằm vào ngươi, Hạ Cừu Thuyên nhất định sẽ toàn lực hỗ trợ,
ngươi cho rằng ngươi có thể ở dưới thế lực của bọn họ chống đỡ bao lâu?”
Thanh âm Triểu Tiêu ẩn ẩn
mang theo tức giận – “Bạch Hổ Đường là của con, Diệp Phong cũng là của con!
Diệp nhị thúc bên kia, con tự nhiên sẽ xử lý tốt.”
── Xử lý!? Hắn làm sao mà
xử lý!?
Thanh âm Triển Khiếu
Thiên lại vang lên – “Sớm biết rằng ngươi sẽ coi trọng tên khốn đó, ta năm đó
liền khuyên Diệp Thu Lâm cho hắn xuất ngoại. Hiện tại thì tốt rồi, hắn khiến
Triển gia chúng ta tuyệt hậu! Bạch Hổ Đường này không thể rơi vào tay của Diệp
gia! Ngươi phải hảo hảo kết hôn với Long Ý Phi.”
Triển Tiêu thản nhiên nói
– “Ta biết.”
Diệp Phong đầy bụng hồ
nghi, rốt cuộc không kiềm chế được nữa, đẩy cửa đi vào thư phòng – “Tam thúc.”
Hạ Cừu Thuyên đang đứng
trước chỗ máy CD như có chút đăm chiêu, thấy cậu tiến vào, nhanh chong bấm nút
tạm dừng – “Tiểu Phong, con đến!”
“Đó là cái gì?” – Diệp
Phong chỉ vào máy CD, gọn gàng dứt khoát hỏi.
Hạ Cừu Thuyên do dự một
chút nói – “Buổi sáng, cha của con sai người đưa CD lại đây. Bên trong là ghi
âm cuộc đối thoại giữa Triển Khiếu Thiên cùng Triển Tiêu.” – Hắn lại từ trên
bàn, cầm lên một lá thư – “Còn có cái này.”
Diệp Phong nhận lấy thư,
trên lá thư có viết tên cậu, cậu nhận ra nét chữ kia, là của cha cậu. Cậu nhanh
chóng xé mở phong thư, bởi vì quá vội vàng cùng kích động nên mấy ngón tay
không tự chủ được mà run rẩy. Cậu hít sâu một hơi, bắt buộc chính mình bình
tĩnh lại, nhìn bức thư.
[ Tiểu Phong,
Khi con đọc được bức thư này, ta hẳn là không còn ở nhân thế.
Có rất nhiều nội tình ở trong bang mà ta không muốn con biết, hiện tại, con nên
học cách để tiếp nhận cùng xử lý việc này.
Tình huống trong bang thực sự không vững vàng như con nhìn
thấy. Thân thể Triển Khiếu Thiên ngày càng không tốt mà Triển Tiêu còn chưa
hoàn toàn thành lập thế lực của mình. Hơn phân nửa huynh đệ trong bang đều cùng
chúng ta vào sinh ra tử nhiều năm, đối với bọn họ, Triển Tiêu chẳng qua là một
cậu bé chưa biết chuyện đời, không đủ để lãnh đạo thế cục.
Tiểu Phong, con cùng Triển Tiêu luôn cùng nhau, ta vẫn cho
rằng ta nên giúp hắn một phen nhưng thẳng đến mấy ngày hôm trước ta mới phát
hiện, nguyên lai Triển Khiếu Thiên căn bản không xem ta là huynh đệ. Trong mắt cha
con Triển gia, chúng ta chẳng qua là cái gai mà thôi, lúc trước con thiếu chút
nữa gặp không may, điều này khiến ta không thể chần chờ nữa.
Tiểu Phong, Triểu Tiêu đối với con không có hảo ý, con không
thể tin hoa ngôn xảo ngữ của hắn. Hắn tiếp cận con là muốn tiếp cận thế lực của
chúng ta, con phải cẩn thận với hắn, không được chắp tay đưa thế lực của chúng
ta cho hắn, cũng không được trở mặt cùng hắn. Hạ tam thúc của con là người có
thể tin tưởng. Hắn so với con lão luyện hơn, nếu con cần, liền tìm hắn giúp đỡ.
Nếu con nguyện ý, hắn có thể giúp con cao chạy xa bay, đến nơi mà Triển Tiêu
không tìm được con.
Diệp Thu Lâm. ]
“Triển Tiêu…” – Hai tay
Diệp Phong run rẩy, không thể nào tin nổi – “Cha con chết cùng hắn có liên
quan?”
Hạ Cừu Thuyên lắc đầu –
“Lúc ấy ta không có ở đó, cũng không biết được rốt cuộc phát sinh chuyện gì.
Nghe nói Triển Tiêu đã phái người đem thi thể cha con hạ táng. Ta phái người đi
thăm dò xung quanh, có lời đồn là cha con tự sát, có lẽ Triển Tiêu làm thế là
để giữ gìn thanh danh của cha con, cũng có lẽ… việc này không đơn giản như
vậy.”
“Ý thúc là… Cha của con
không hẳn là tự sát?” – Nước mắt Diệp Phong dâng lên, cậu dùng lực trừng mắt,
nhìn về phía Hạ Cừu Thuyên – “Không. Triển Tiêu làm sao có khả năng giết chết
cha con? Hắn, hắn hôm qua mới… Hắn không có lý do làm như vậy.”
“Ta không biết Diệp nhị
ca có phải hay không là tự sát. Nhưng là, ta cũng nghĩ không ra Diệp nhị ca có
lý do gì mà tự sát. Ta chỉ có thể nói việc này là có điểm đáng ngờ.” – Hạ Cừu
Thuyên nói – “Triển bang chủ vừa mới chết không lâu, hiện tại trong bang sẽ
loạn, Diệp nhị ca trong bang nắm giữ hơn phân nửa thế lực, thật chọc người ta
đỏ mắt. Tục ngữ nói: “Biết người biết mặt nhưng không biết lòng”, hôm nay Diệp
nhị ca xảy ra chuyện khi đang ở cùng với Triển Tiêu, con có thể cam đoan là
không phải hắn làm?”
Diệp Phong lấy tay lau
nước mắt, trầm mặc không nói.
“Tiểu Phong, kế tiếp con
muốn là sao đây? Diệp nhị ca từng nói qua với ta, nếu hắn xảy ra chuyện gì thì
ta sẽ đưa con xuất ngoại nếu con muốn.”
Diệp Phong nhắm hai mắt
lại, một lát sau, cậu hạ quyết tâm mở hai mắt ra – “Con muốn điều tra hết thảy
mọi chuyện. Nếu thật sự là Triển Tiêu làm… nếu thật là hắn… Con sẽ vì cha con
mà báo thù.”
Hạ Cừu Thuyên gật đầu –
“Một khi đã như vậy, ta nhất định sẽ giúp con. Chỉ là hôm nay lúc Triển Tiêu đi
gặp cha con, hắn chỉ mang theo một vài người thân tín. Hiện tại, thi thể cha
con đã hạ táng, phỏng chừng là nếu có chứng cứ ở nội đường Bạch Hổ thì cũng đã
bị thanh lý sạch sẽ. Nếu con đi tìm người của Triển Tiêu để hỏi, chỉ sợ cũng
hỏi không ra chân tướng.”
“Vậy thì làm sao đây!?” –
Diệp Phong kiềm chế lại nước mắt muốn rơi – “Hiện tại trong bang phát sinh
chuyện gì, con hoàn toàn không biết. Lúc trước, người con tín nhiệm nhất là
Triển Tiêu, hiện tại đột nhiên xảy ra chuyện này, cha con để lại thư nói con
đừng tin hắn. Còn có, còn có đoạn ghi âm vừa rồi…” – Cậu đột nhiên nhìn về phía
máy CD – “Tam thúc, phát ghi âm kia lại một lần nữa đi.”
Hạ Cừu Thuyên gật đầu,
nhấn nút phát. Thanh âm Triển bang chủ lần nữa từ trong máy truyền ra, Diệp
Phong đi qua, chỉnh âm thanh lớn lên, trong đó còn có thoáng qua âm thanh của
những người luyện tập Thái Cực quyền. Diệp Phong nhận ra được âm thanh kia, cậu
ở Bạch Hổ Đường lớn lên, buổi sáng mỗi ngày, trong hoa viên đều có những lão
nhân luyện tập Thái Cực quyền, âm thanh kia vang vọng đến độ mỗi một góc trong
bang đều nghe được. Cậu nhắm mắt lại, nghe thật kỹ đoạn đối thoại, tưởng tượng
Triển Tiêu làm thế nào mà đối mặt với cha hắn, từ đầu trầm mặc đến lúc ẩn nhẫn
tức giận đến cuối cùng thỏa hiệp. Diệp Phong có thể miêu tả mỗi một vẻ mặt của
Triển Tiêu trong đầu nhưng mà Triển Tiêu như vậy có điểm xa lạ. Cậu có ý đồ là
từ trong đoạn ghi âm này tìm điểm khả nghi nhưng đó thật là giọng của Triển
Tiêu, cậu nghe nhiều năm như vậy, không sai được. Âm thanh của Thái Cực quyền
từ đầu đến cuối đều liền mạch, đối thoại cũng thập phần thông thuận.
── Nếu… nếu nói ghi âm
này là thật…
Cậu cho phát một lần nữa,
lần này tập trung vào tin tức của cuộc đối thoại.
Triển Tiêu muốn cùng Long
Ý Phi – con gái Thanh Long bang kết hôn… Lúc trước có nghe được tin đồn này
trong bang nhưng Triển Tiêu nói không cần phải để ý đến lời đồn… Triển bang chủ
cho rằng thế lực của cha cùng Tam thúc sẽ uy hiếp đến Triển Tiêu… Này giống với
nội dung trong thư của cha… Chẳng lẽ, đây là nguyên nhân khiến Triển Tiêu đối với
cha…? Triển Tiêu nói là sẽ xử lý cha… hắn làm sao mà xử lý? Động thủ cùng cha
sao? Diệp Phong nghe xong đoạn cuối cùng, cậu nhớ tới thời điểm mẹ qua đời, cha
sợ chính mình mỗi ngày ra ngoài chém chém giết giết sẽ không thể nào chăm sóc
tốt cho cậu, nghĩ muốn đem cậu ra nước ngoài. Kết quả là Triển Khiếu Thiên
thuyết phục cha, khiến cho cậu lớn lên
cùng Triển Tiêu. Có lẽ ngay từ đầu, đây là một nước cờ của Triển Khiếu Thiên,
lợi dụng cậu để khống chế thế lực của cha? Nhưng Triển Khiếu Thiên khi đó không
ngờ tới là Triển Tiêu coi trọng mình. Nhưng là… Triển Tiêu luôn miệng nói yêu
mình, xoay người lại có thể xuống tay với người mà mình yêu nhất… Diệp Phong
hoàn toàn hồ đồ. Này, rốt cuộc là làm sao!?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét