Chương 31
“Lần này căn cứ thanh lý hoàn tất, muốn cho căn cứ tiếp tục phát triển,
chúng ta phải ra nội quy một lần nữa. Về phần nội dung là gì, chúng ta phải
thương lượng một chút. Hơn nữa căn cứ còn có nhiều chỗ xây dựng chưa hoàn tất,
nhân dịp này liền xây dựng. Tuy nhiên hiện tại, người chúng ta không nhiều lắm
nhưng đều là thật tâm muốn ở lại căn cứ, tình huống này so với trước đây tốt
hơn nhiều.”
Ngồi tại vị trí chủ tọa trong phòng họp, Hàn Vũ Thiên nói với mọi
người. Hàn Vũ Thần gật đầu, lấy từ trong không gian ra bản kế hoạch tối qua đã
thảo luận kỹ với anh hai.
“Đây là bản quy định ta đã thảo luận với anh hai tối hôm qua. Bây giờ
là tận thế, những quy luật trước kia cũng vô dụng, dựa theo quy định để kiếm
điểm tích lũy. Chúng ta còn có thể tổ chức một ít đội săn tang thi, dùng tinh
hạch trong đầu tang thi để đổi điểm tích lũy. Ta cùng anh hai còn nghĩ tới việc
mở một số cửa hàng, do chúng ta cung cấp thức ăn, để cho bọn hắn dùng điểm tích
lũy để đổi.”
Hàn Vũ Thần đem bản kế hoạch phát xuống dưới, để cho mọi người xem.
Bạch Phong quét mắt qua bản kế hoạch một chút, không hề đọc, dù sao hắn cũng
không rành về khoản này, cho hắn xem hắn cũng không hiểu. Ngược lại là hắn cân
nhắc đến tình huống của căn cứ mấy ngày nay, hắn suy nghĩ một chút, nói
“Ta có nghĩ một cách, các ngươi có muốn hay không nghe một chút?”
Lập tức, mọi người đổ dồn ánh mắt về hắn
“Mấy ngày nay đã xảy ra nhiều chuyện, chúng ta có thể hay không thành
lập một tiểu đội dị năng, chuyên môn trong căn cứ dò xét, như vậy nếu có chuyện
gì xảy ra, chúng ta có thể kịp thời biết rõ.”
Nói xong, thấp thỏm không yên nhìn mọi người. Kết quả thấy được ánh mắt
quỷ dị của mọi người nhìn hắn.
“Sao… Làm sao vậy…?”
Như thế nào lại nhìn hắn như vậy? Khiến cho tâm hắn hoảng sợ.
“Không nghĩ tới a. Vấn đề này lại bị chúng ta xem nhẹ rồi. Bạch Phong
a, ngươi đã bắt đầu dùng đầu óc để suy nghĩ rồi”
Lăng Vân không nhìn Bạch Phong nữa. Phải biết, cho tới nay, Bạch Phong
là người dễ xúc động, dễ giận, làm việc không hề suy nghĩ. Hiện tại thì tốt
rồi, hắn cũng đã biết dùng não để nghĩ.
“Ách…”
Nghe được lời Lăng Vân nói, Bạch Phong lập tức cứng người, ai oán nhìn
Lăng Vân. Hắn không có não sao?
“Được rồi. Bạch Phong nói rất đúng, cho tới nay chúng ta bề bộn nhiều
việc về chuyện xây dựng căn cứ, liền đem vấn đề quan trọng này quên mất. Chuyện
này giao lại cho Du. Hiện tại chúng ta thảo luận về vấn đề mà Thần Thần vừa mới
nói kia – mở cửa hàng. Thần Thần, nói ra suy nghĩ của em.”
“Chúng ta muốn thăng cấp dị năng thì phải cần một lượng lớn tinh hạch.
Nhưng muốn quản lý căn cứ, chúng ta cũng không thể tùy thời đi ra ngoài đánh
tang thi. Cho nên chúng ta mở một cửa hàng, cung cấp đồ dùng cần thiết cho mọi
người, súng ống đạn dược chúng ta cũng có thể cung cấp, nhưng không được phép
cung cấp nhiều quá, giá cả cũng tương đối cao một chút. Mà gạo, hoa quả, rau
quả, chúng ta cũng có thể tự mình gieo trồng. Hiện tại không gian của ta cùng
Bạch Phong có rất nhiều vật tư, chớ chưa nói đến những cái kho kia. Để đó cho
nó hư thối còn không bằng mở một cửa hàng thu tinh hạch.”
Dù sao hoa quả trong không gian của cậu chất thành một đống lớn, cậu và
anh hai đều ăn không hết, còn không bằng đem những đồ kia đổi lấy tinh hạch để
mọi người thăng cấp dị năng. Còn gạo cùng rau thì đủ cho mọi người trong căn cứ
dùng mấy đời. Tuy căn cứ về sau sẽ còn tăng thêm người nhưng những cái vật tư
kia chắc cũng đủ.
“Đại khái là như vậy, còn lại đến lúc căn cứ có chuyện gì thì tính sau.
Hiện tại chúng ta trấn an những người kia trước.”
Thấy mọi người trầm mặc, Hàn Vũ Thiên lên tiếng. Tất cả mọi người gật
đầu. Đi tới cửa, Hàn Vũ Thiên nói
“Mọi người một mực lo lắng đến sự phát triển của căn cứ , đều muốn biết
căn cứ chúng ta về sau như thế nào, có tính toán gì không. Hiện tại, ta có thể
nói cho mọi người, chúng ta đã ra quy định cho mọi người, cùng với pháp luật
trước khi tận thế không khác mấy, nhưng có điểm nghiêm khắc hơn một chút. Trong
căn cứ, cấm mọi người ẩu đả, chúng ta sẽ thành lập một dị năng tiểu đội, chuyên
môn dò xét trong căn cứ. Cái căn cứ này do mọi người xây dựng, nhưng không thể
phủ nhận, chúng ta đem căn cứ trở thành tư nhân. Mặc dù nói như thế, về phần
quản lý, ta cùng anh hai cũng không tự mình làm, đều trong các người lựa chọn
người thích hợp để tiếp quản lý căn cứ. Các ngươi nguyện ý lưu lại tức là các
ngươi đã đem căn cứ trở thành nhà, đã như vầy, cũng hi vọng các ngươi vì gia
đình này cống hiến sức mạnh của các ngươi, khiến cho nó phồn hoa hưng thịnh.”
Lời nói của Hàn Vũ Thiên là mọi người minh bạch. Chính như anh nói,
nguyện ý lưu lại tức là đã xem căn cứ là nhà. Vì nhà của chính mình, đương
nhiên sẽ càng thêm cố gắng.
“Còn có, chúng ta định mở cửa hàng. Mọi đồ dùng cần thiết đều có thể
mua được. Mọi người đều biết, hiện tại tiền không có tác dụng, chúng ta sẽ lấy
sức của mình để có được điểm tích lũy, mọi người có thể dùng điểm tích lũy để
đổi các vật phẩm cần thiết. Còn có, căn cứ quyết định xây dựng một nơi để dạy
học, phàm là hài tử mười hai tuổi trở xuống đều có thể đến trường miễn phí,
chúng ta còn có thể miễn phí cung ứng cơm trưa cùng bữa tối. Làm cơ sở để mà
bồi dưỡng lực lượng mai sau.”
Nghe lời nói của Hàn Vũ Thần, mọi người cảm thấy kích động. Mở cửa
hàng? Có phải hay không mọi thứ đều có?
“Thật sự sẽ mở cửa hàng sao?”
“Trong cửa hàng có phải hay không cái gì cũng có?”
“Không biết có rau quả hay không. Lâu lắm rồi không thấy được những thứ
kia rồi.”
“Cũng đúng vậy. Bất quá căn cứ có những vật kia hay không?”
Xem mọi người líu ríu thảo luận, Hàn Vũ Thần không kiên nhẫn nói
“Yên tĩnh. Ta nói cho mọi người, rau quả trong cửa hàng đều có, chỉ cần
các ngươi có điểm tích lũy cái gì cũng có thể mua”
Nói xong, mặc kệ mọi người khiếp sợ cỡ nào, Hàn Vũ Thần quay người trở
lại gian phòng
“Tiểu Thần, ngươi nói mở cửa hàng. Vậy sẽ mở cửa hàng gì?”
Ngồi trên ghế, Lăng Vân hỏi Hàn Vũ Thần
“Chúng ta mở tiệm gạo, tiệm trái cây, tiệm rau quả hoặc là tiệm bán
súng ống, thuận tiện bên cạnh mở một tiệm tuyên bố thông báo, về sau có tin gì
trọng đại cần thông báo chúng ta có thể ở tiệm đó để thông báo.”
“Tốt. Vậy cứ quyết định vậy đi. Ta lập tức đi làm.”
Nói xong, Lăng Vân nhanh chóng đi làm.
Hàn Vũ Thiên nhìn Hàn Vũ Thần đang ngồi trên sa lon, đi qua ôm lấy cậu
“Làm sao vậy? Mệt rồi hả?”
Hướng về phía ngực Hàn Vũ Thiên
“Anh hai, anh nói xem, có thể hay không có một ngày chúng ta không e
ngại tang thi, sau đó chúng ta có thể đi du lịch đó đây?”
Kỳ thật cậu không muốn ngồi ngốc trong căn cứ này, cho tới nay cậu đều
muốn cùng anh hai hảo hảo ở cùng một chỗ, thế nhưng mà, cậu và anh hai không có
biện pháp bỏ xuống bọn người Bạch Phong. Trước tận thế, bọn họ một mực ở cạnh
anh hai, cùng anh hai lập công ty. Sau tận thế, bọn họ cũng vậy, cũng một mực ở
cạnh anh hai thành lập căn cứ, một cái căn cứ cường đại.
“Sẽ có cơ hội, nhất định sẽ có sơ hội”
Cũng không nói đến chuyện dỗ ngon dỗ ngọt, chỉ là rất bình thản nói ra
hứa hẹn nhưng cũng chính là lời muốn nói trong tâm Hàn Vũ Thần.
“Anh hai, chúng ta sẽ cùng cố gắng a!”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét